Responsive Menu
Add more content here...

Cải Vãng Tu Lai, Sái Tâm Dịch Hạnh – Khai Thị Tân Xuân Âm Lịch 2020 của lão Hòa thượng Tịnh Không

Cải Vãng Tu Lai,  Sái Tâm Dịch Hạnh (Sửa xưa tu nay, rửa tâm đổi hạnh)– Khai Thị Tân Xuân Âm Lịch 2020 của lão Hòa thượng Tịnh Không

Giảng tại: Viện Hán Học Malaysia

 

          Kính thưa chư vị Pháp sư, chư vị đồng học, chúc mọi người năm mới tốt lành!

          Năm mới, chúng tôi xem được trong Kinh Thọ Tân Tuế, sự sám hối của đức Phật Thích Ca Mâu Ni, là khai thị rất lớn cho chúng ta, đó là sự giáo dục tốt nhất. Phật nói chính Ngài: 我今欲受新歲,我無過咎於眾人乎?又不犯身口意耶?Ngã kim dục thọ tân tuế, ngã vô quá cửu ư chúng nhân hồ? Hựu bất phạm thân khẩu ý da?”(nghĩa là: Ta nay sắp nhận tuổi mới, Ta có lỗi với mọi người hay không? Lại có phạm lỗi của thân khẩu ý hay không?) Năm mới, Phật Thích Ca Mâu Ni giảng khai thị cho mọi người, Ngài dẫn đầu phản tỉnh: Thứ nhất, trong năm nay đây Ta xử việc đối người tiếp vật có sơ suất hay không? Hay nói cách khác, có việc nào mắc lỗi lầm đối với người khác hay không? Thứ hai, Ta có phạm lỗi thân khẩu ý hay chăng? Chính là Ta có tạo 10 ác nghiệp hay không? Thân: Sát, đạo, dâm; Khẩu: Vọng ngữ, lưỡng thiệt, ỷ ngữ, ác khẩu; Ý: tham, sân, si. Thân ba, khẩu bốn, ý ba, Ta có phạm hay không? Khai thị năm mới ấy, chúng ta liền lãnh hội được Thích Ca Mâu Ni Phật ngày ngày đều là phản tỉnh như thế, năm mới thì càng đặc biệt cảnh tỉnh. Đó là Ngài thành Phật rồi, là quả vị rốt ráo viên mãn, mà còn phải làm như vậy, ngày ngày kiểm điểm, ngày ngày phản tỉnh, huống hồ phàm phu chúng ta? Chúng ta suy xét, chính mình là phàm phu sanh tử, mà không biết phản tỉnh, không biết sửa lỗi lầm, thì chúng ta ở trong lục đạo luân hồi là ngày càng đi xuống, không thể đi lên, phải biết điều này. Không phải là đi lên, thì là rớt xuống, vậy nguy hiểm biết bao! Tiền đồ là một màu tối đen, còn có thể phóng dật sao? Còn có thể giải đãi ư? Phó mặc cho vô thường đến, luống cuống tay chân, lúc đó thì muộn rồi, không còn kịp nữa. Phải nhân lúc thân thể chúng ta còn khỏe mạnh, đầu óc còn sáng suốt, phải nghiêm túc sám hối, phải triệt để sửa lỗi làm mới chính mình. Học Phật, được bao nhiêu phần giống với Phật, đó mới người thật sự là thông minh. Đấy là Phật làm ra tấm gương cho chúng ta lúc năm mới.

          Tôi nhớ có một lần đón năm mới, thầy Lý vì đại chúng Liên Xã mà khai thị, vừa bắt đầu liền nói: Năm mới mọi người đều vui mừng hớn hở, gặp nhau thì câu đầu tiên là chúc mừng chúc mừng, suy xét kỹ càng, thì có gì đáng mừng? Thọ mạng giảm mất một năm rồi, nghiệp chướng tăng thêm không ít, nghiêm túc mà nói là đáng buồn, nào có gì đáng mừng đâu chứ! Người thế gian điên đảo, đem việc buồn làm thành việc vui, còn sự việc đáng mừng thì sớm quên sạch sành sanh rồi. Nếu tình đời chúng ta năm sau tao nhạt hơn năm trước, đạo niệm năm sau nồng hậu hơn năm trước, vậy thì đáng mừng! Vẫn đang làm danh văn lợi dưỡng, ngũ dục lục trần, không đem câu Phật hiệu này làm thành một sự việc, vậy thì có gì đáng mừng đâu?  

          Phải sanh Thế giới Cực Lạc, phải học A Di Đà Phật. A Di Đà Phật ở đâu? Kinh Vô Lượng Thọ chính là A Di Đà Phật, quý vị mỗi ngày đọc tụng, mỗi ngày học tập, là không rời khỏi A Di Đà Phật. Bất luận là lúc nào, dù cho ở nơi đâu, đều không rời khỏi A Di Đà Phật, đó gọi là thật niệm Phật. Phải đem đạo lý trong kinh điển biến thành tư tưởng kiến giải của chính mình, đem giáo huấn trong đó biến thành hành vi đời sống của chính mình, khiến cho chính mình hoàn toàn tương ưng với kinh điển. Kinh điển và tư tưởng kiến giải hành vi của chính mình dung hợp thành một thể, gọi là khế nhập cảnh giới Di Đà. Quý vị có thể khế nhập cảnh giới Di Đà, không cần hoàn toàn, chỉ khế nhập được ít phần, thì liền nắm chắc vãng sanh. Nếu khởi tâm động niệm, ngôn ngữ việc làm của chúng ta trái ngược với trong kinh dạy, vậy thì quý vị ngày ngày niệm tụng cũng vô dụng, quý vị không thể vãng sanh. Cho nên kinh giáo không phải là niệm, mà kinh giáo là dạy chúng ta phải thực hành. Kinh Vô Lượng Thọ dạy chúng ta cần làm gì, thì chúng ta nghiêm túc nỗ lực đi làm; dạy chúng ta không nên làm gì, thì chúng ta chẳng những không được làm, mà cũng không thể khởi ý niệm. Phật Bồ-tát phù hộ chúng ta thế nào? Giáo huấn trong kinh điển là phù hộ chúng ta, chúng ta có thể y giáo phụng hành, trồng thiện nhân được thiện quả, đó là phù hộ.

          如來所行,亦應隨行。種修福善,求生淨剎“Như Lai sở hành, diệc ưng tùy hành. Chủng tu phước thiện, cầu sanh Tịnh sát”(Như Lai đã hành, cũng nên hành theo. Tu trồng phước thiện, cầu sanh Tịnh-độ), là tổng kết toàn kinh của Kinh Vô Lượng Thọ. Như Lai đã hành, trên tâm hạnh là hạnh thanh tịnh, hạnh bình đẳng, hạnh giác, chính là thanh tịnh bình đẳng giác; Trên sự tướng, chúng ta đem vô lượng vô biên Như Lai hạnh quy nạp thành năm khoa mục đó là: Tam phước, Lục hòa, Tam học, Lục độ, Thập đại nguyện vương, đó chính là đang thực hiện A Di Đà Phật vạn đức hồng danh trong cuộc sống chúng ta. Năm khoa mục này không những là gốc rễ tu học của Pháp môn Tịnh–độ, mà có thể nói là tổng quy kết của tất cả pháp Đức Thế Tôn đã nói trong 49 năm. Ngay trong đời sống thường ngày, khởi tâm động niệm, lời nói việc làm đều có thể tương ưng với năm khoa mục đó, thì đấy chính là đã thực hành vạn đức hồng danh; có thể tiếng tiếng Phật hiệu đều là đầy đủ năm khoa ấy, đó chính là công đức của Phật.

          Quay đầu suy xét chính mình, chính mình khác biệt với Phật ở nơi nào? Đối với năm khoa mục này, chúng ta phải làm được, đem biến thành đời sống, hành vi của chúng ta, thì chúng ta mới là tâm đồng Phật tâm, nguyện đồng Phật nguyện, giải đồng Phật giải, hạnh đồng Phật hạnh. Chúng ta đã làm được bao nhiêu? Phật hiệu chúng ta đây vì sao niệm không tốt? Niệm đã nhiều năm như thế, mà ngay cả bóng dáng của Tây Phương Cực Lạc cũng không có, một chút tin tức cũng không có, nên tu học của chúng ta nhất định có sai lầm, đó chính là chỗ mà chúng ta đáng nên nghiêm túc để kiểm điểm. Sai ở chỗ nào? Sai ở không có gốc. Ba tầng phước đầu của Tịnh nghiệp, không phải chỉ Tịnh-tông đặc biệt coi trọng, mà tu Pháp môn nào cũng coi trọng. Phật nói rất là rõ ràng, Tam phước đó gọi là “Tịnh nghiệp chánh nhân của ba đời chư Phật”, câu nói này nói rất nặng! Ba đời, chư Phật quá khứ, chư Phật hiện tại, chư Phật tương lai, gọi là ba đời. Bồ-tát tu thành Phật đạo, nhất định không thể trái ngược với ba điều này, trái ngược ba điều này thì không phải là Phật pháp. Ở trong Phật pháp ba điều này, bất kể là Đại thừa Tiểu thừa, Tông môn Giáo hạ, Hiển giáo Mật giáo, tất cả chư Phật ba đời đều dùng đó làm nguyên tắc chỉ đạo tu học tối cao, vậy có thể trái ngược ư? Có thể xem thường được ư? Có thể lơ là ư? Phàm là tu hành mà không thể thành tựu, giữa đường thay đổi, đều là không có thực hiện Tam phước này, quý vị lắng lòng để quan sát, họ không xem trọng đối với Tam phước. Đây không phải là do một mình Thích Ca Mâu Ni Phật nói, mà là tất cả chư Phật ba đời đều nói như vậy. Nếu có tâm mong ngay trong đời này siêu vượt lục đạo luân hồi, niệm Phật vãng sanh Tịnh-độ, thì quý vị nhất định phải tu Tịnh nghiệp Tam phước; không hạ thủ từ Tịnh nghiệp Tam phước, thì không thể thành tựu Tịnh-độ. Điều thứ nhất Tịnh nghiệp Tam phước thực hành trên thực tế là ba gốc của Nho Phật Đạo, hiếu thân tôn sư thực hiện ở Đệ Tử Quy, từ tâm bất sát thực hiện ở giáo dục nhân quả, sau là tu mười nghiệp thiện. Những điều ấy không phải để niệm, không phải để giảng, mà là đời sống của chính mình, là khởi tâm động niệm của chính mình, là lời nói việc làm của chính mình. Khởi tâm động niệm, ngôn ngữ tạo tác có tương ưng với những giới điều cơ bản hay không? Tương ưng là thiện, không tương ưng là ác. Tiêu chuẩn của đoạn ác tu thiện ở trong đó, ba tiêu chuẩn này là do Thánh nhân tam giáo định, là Tánh-đức tự nhiên lưu lộ ra, không phải do ai đó phát minh, không phải do người nào đó sáng tạo. Chỉ có Tánh-đức mới có thể khai phát Tánh-đức, hiếu kính là Tánh-đức, Phật dạy chúng ta từ nơi đây mà thực hiện, khai phát Tánh-đức của Tự-tánh viên mãn, A Di Đà Phật chính là Tánh-đức của Tự-tánh viên mãn. Như vậy mới có thể tương ưng với A Di Đà Phật, gọi là “nhất niệm tương ưng nhất niệm Phật”, cũng chính là lời mà Đại sư Ấn Quang đã nói: “Một phần thành kính được một phần lợi ích”.

          Cuối cùng chúng tôi cũng tùy thuận thế tục, chúc mừng năm mới phát tài; phát tài của chúng ta là mong công đức pháp tài, dùng tín tâm chân thật, nguyện tâm khẩn thiết chấp trì danh hiệu A Di Đà Phật, khai phát Tự-tánh vô lượng trí huệ, vô lượng công đức pháp tài. Chúc mọi người: 祝福大家改往修來,洒心易行;自然感降,所願輒得“Cải vãng tu lai, sái tâm dịch hạnh; Tự nhiên cảm giáng, sở nguyện triếp đắc”!(Sửa xưa tu nay, rửa tâm đổi hạnh, tự nhiên cảm giáng, được như sở nguyện) Kính chúc mọi người: chư ác mạc tác, tuế tuế bình an; chúng thiện phụng hành, niên niên như ý( Không làm các điều ác, thì tuổi nào cũng bình an, phụng hành các điều thiện, thì năm nào cũng như ý). Cảm ơn mọi người!      

         

Chuyển ngữ: Ban biên dịch Hoa Tạng Huyền Môn

Dịch giả: Thích Thiện Trang

Nguyện đem công đức này
Hướng về khắp tất cả
Đệ tử
cùng chúng sanh
Đều sanh nước Cực Lạc
Chóng viên thành Phật quả
Rộng độ khắp chúng sanh.

Nam Mô A Di Đà Phật.

 

Trả lời 0