Responsive Menu
Add more content here...

Vãng Sanh Tây Phương Cực Lạc Là Đại Trí Huệ

 

Nhiều đồng tu thường có tình chấp, lo lắng cho con cái người thân, đó là do quý vị chưa nhìn thấu cho nên chưa buông xuống được. Hòa thượng nói quý vị có lo lắng suy nghĩ cũng không được. Hòa thượng Tịnh Không đề cử một vị dụ như sau.

“Trong Niệm Phật Luận, Đàm Hư đại sư có nói tới chuyện vãng sanh của vị nữ cư sĩ họ Trương thuộc chùa Trạm Sơn ở Thanh Đảo. Cô này có hai đứa con nhỏ, đứa lớn mới mười tuổi, đứa nhỏ đương nhiên càng bé hơn. Cô có chồng, cuộc sống hết sức kham khổ. Vào thời đó, chồng cô là phu kéo xe, làm việc ở bến tàu. Mỗi ngày nhọc nhằn kiếm được một chút tiền để cả nhà sống qua một ngày. Ngày nào chẳng đi làm, ngày ấy chẳng có cơm ăn. Sống cuộc đời khổ sở như vậy, cô ấy học Phật, tham dự hội Niệm Phật ở chùa Trạm Sơn, mỗi tuần đều đến tham dự. Gia cảnh nghèo khổ như vậy, trong Niệm Phật Đường, đương nhiên cũng chẳng có ai coi trọng cô ta. Cô làm tạp vụ trong Niệm Phật Đường, rửa chén trong nhà bếp, làm việc này. Nhưng cô ta buông xả được, vãng sanh tự tại biết trước lúc mất, ngồi vãng sanh. Trước khi vãng sanh mấy tiếng đồng hồ, còn dặn dò chồng, giao phó mấy đứa con thơ. Cô ta vãng sanh, thật sự buông xuống. Con còn thơ bé dường ấy mà vãng sanh, có phải là không từ bi hay không? Hòa thượng nói cô là người có đại trí huệ. Cô ta ra đi như thế, vãng sanh trong tình hình ấy, các vị ngẫm xem, các đồng tu thuộc Niệm Phật Đoàn tại chùa Trạm Sơn có ai chẳng chiếu cố các con của cô? Con cô ta ngay lập tức có phước báo, đó gọi là thật sự chiếu cố. Thấy mẹ của mấy đứa trẻ ấy niệm Phật thành tựu như vậy, chẳng có một ai không hoan hỷ, chẳng có ai không tận tâm tận lực giúp đỡ, chiếu cố con của cô ta. Đấy là thật sự thông minh, thật sự có trí huệ, thật sự có thể chiếu cố gia đình, chiếu cố con cái”.

Cho nên có câu nói nhất nhân đắc đạo, cửu huyền thăng. Đó là tấm gương buông xuống. Ở thế gian đối với quý vị đồng tu nữ khó buông nhất là con. Đồng tu nữ có người yêu thì lo cho người yêu, có chồng thì lo chồng, có con thì lo con, buông không nổi.

(Trích trong bài giảng Kinh Vô Lượng Thọ – VLT 72 – Giảng giải: Thầy Thích Thiện Trang – Giảng ngày: 08.05.2021)

Hoan nghênh chia sẻ!

Trả lời 0